Ngày đó tôi còn ít quan tâm xung quanh, chưa từng biết sự xuất hiện của những nơi mà người ta cho- người ta nhận. Đến một lần đi trên đường gió mạnh bụi bay vào mắt phải tấp xe bên lề, thấy một người lấy ra ổ bánh mì từ thùng kiếng ghi "bánh mì miễn phí", tôi mới biết có những chiếc thùng đựng đầy chữ thương, đâu đó, những nẻo đường tôi từng đi quá nhanh. Được nhận là niềm vui, còn cho đi thì hơn cả sự vui nữa. Người ta trao nhau ít quà để lòng ai cũng thấy ấm. Đi chậm một chút, để tâm một chút, ta nhận ra bao điều nhỏ bé yêu thương trên đường. Giá trị của món ăn không chỉ ở cái ngon, cái no, mà nó còn nằm ở chỗ sẻ chia. Đà Lạt vẫn lạnh, lòng người vẫn ấm trong những chiều đầy gió như hôm nay.
Thể loại : ẨM THỰC